“Bố nhìn vào tôi để thấy được khuôn mặt lúc ông tám mươi tuổi.
Còn tôi nhìn vào bố để bắt gặp hình ảnh khi tôi ba mươi tư”
Nghe có vẻ lạ lùng nhỉ? Nhưng đây là câu chuyện về cặp cha mẹ trẻ nhất và đứa con già nhất.
Chuyện được kể khi thời gian của Ah Reum – cậu bé mười bảy tuổi, mang hình hài của ông lão tám mươi vì căn bệnh lão hóa sớm – vùn vụt trôi đến những giây phút cuối cùng. Mỗi con người sinh ra đều mang trong mình một sứ mệnh. Và có lẽ, sứ mệnh của Ah Reum chính là sống mỗi ngày để yêu thương trọn vẹn gia đình, yêu ngôn từ, vẻ đẹp cuộc sống và xuyến xao với những rung động đầu đời đầy thổn thức, khắc khoải.
Cuốn sách không nhuốm màu u ám của một sinh linh phải cảm nhận sự tang thương vì suy tàn ngay trong cơ thể mình. Nó rực rỡ và êm đềm. Bởi lẽ khát khao sống, khát khao yêu thương với những sự vật nhỏ bé trong cõi đời chưa bao giờ tắt lụi.
“Bố hỏi tôi rằng:
“Nếu được sinh ra lần nữa thì con muốn trở thành gì?”
Tôi dõng dạc trả lời:
“Thưa bố, con muốn trở thành bố ạ”
“Còn rất nhiều điều khác tốt hơn, tại sao con lại muốn là bố?”
“Bởi vì con muốn biết tấm lòng của bố sau khi sinh con ra đời.””
Và cuộc sống, dẫu ngắn, dẫu dài, vẫn là những tháng năm rực rỡ nhất. Phải không?
Cuốn sách hiện đang có mặt tại Mini Library. Mời mọi người đón đọc!
#MiniLib_OtherBooks #AT #Minilib